An Tĩnh nghiêng người ẩn mình bên cạnh Chủ nhiệm Cao, tránh ánh mắt của Mã Kiện, ghét bỏ nhìn Mã Kiện một cái, "Anh đang giở trò lưu manh sao?"
Mã Kiện đột ngột rụt ánh mắt lại, cái thời buổi này bị nói là lưu manh, hắn ta không thể ăn nói lung tung được.
May mà hắn ta chỉ nhìn cho đã mắt, không có bằng chứng thực chất, tố cáo hay báo công an hắn ta cũng không sợ!
Chủ nhiệm Cao cũng hoàn hồn, cất bản thảo trong tay đi, chắn An Tĩnh sau lưng mình, đối với Mã Kiện phía sau không còn vẻ ti tiện như lúc nãy, "Đồng chí Mã Kiện, không có tiền, mời đi cho."
Mã Kiện sững sờ, từ khi An Tĩnh bước vào cửa hắn ta đã không để cô ấy vào mắt – không, có để vào mắt, nhưng không phải kiểu để vào mắt đó, hắn ta để vào mắt theo kiểu đàn ông nhìn phụ nữ.
Đối với câu nói "không cần viết" của An Tĩnh, hắn ta hoàn toàn không để tâm.
An Tĩnh ăn mặc đẹp, hắn ta còn tưởng An Tĩnh đến đưa tiền, nên mới nói không cần viết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT