Giang Miên vốn tưởng chuyện này coi như đã khép lại, nào ngờ Yến Thanh Vân vẫn ghi nhớ lời cậu.
Hôm ấy, anh hiếm khi dậy thật sớm, vừa từ Diên Phúc cung thỉnh an về đã thấy bọn hạ nhân khiêng hai cây cổ cầm nặng nề, xa xỉ đưa sang điện bên.
“Vợ đúng là tốt quá.” Giang Miên khẽ cong mắt.
Tiếc là cậu chưa kịp nghe, vì hôm nay hoàng hậu giao bài đọc… Thật ra cũng chẳng nặng nề gì. Sinh mẫu của đương kim hoàng đế mất sớm, đa số Thái phi đều vào Phụng Quốc tự dưỡng già, trong cung hiện giờ còn chẳng có Thái hậu.
Thế nên chỉ còn hoàng hậu, tính ra là “cấp trên” trực tiếp của Giang Miên trong chốn thâm cung.
May là hoàng hậu thường mê tụng kinh lễ Phật, không quá bận tâm chuyện vặt. Dù trong mắt Giang Miên hơi… “nhập đạo”, nhưng ít nhất bà đối với cậu rất hiền hòa, lại không bắt phải ngày nào cũng đến thỉnh an.
Vả lại, nghĩ đến chuyện Yến Thanh Vân là người trong lòng gần như không có tình thân, cậu càng muốn sang bầu bạn với bà nhiều hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT