Tô Huyền Nhiễm gật đầu, khẽ cúi người, lòng bàn tay nhẹ chạm lên trán Ôn Khúc Nhi, giọng trầm ấm hỏi: "Cơn sốt đã lui bớt, đêm qua hẳn là mệt lắm, giờ thấy người đỡ hơn chưa? Nếu còn mỏi, cứ ngủ thêm chút cũng không sao."
Ôn Khúc Nhi chỉ lặng nhìn hắn, khẽ lắc đầu, ánh mắt bình thản như nước hồ thu.
Thấy nàng thế, lòng Tô Huyền Nhiễm dâng lên niềm xót thương. Hắn khẽ nghiêng người, thu ngắn khoảng cách, nói nhỏ: "Nàng nghỉ tạm đi, ta đi lấy nước ấm về cho nàng lau mặt."
Chẳng bao lâu, Tô Huyền Nhiễm bưng chậu nước ấm khói tỏa hơi nghi ngút trở về. Ôn Khúc Nhi chậm rãi ngồi dậy, cử động còn phảng phất sự uể oải sau cơn bệnh, nàng dùng nước ấm súc miệng, cảm nhận hơi ấm dễ chịu lan tỏa.
Tô Huyền Nhiễm lặng lẽ đứng bên, ánh mắt dịu dàng không rời khỏi nàng. Khi nàng súc miệng xong, hắn tự nhiên cầm khăn mềm, nhẹ nhàng lau mặt cho nàng, từng đường khăn vuốt qua gương mặt thanh tú như chạm vào đóa hoa mỏng manh.
Ôn Khúc Nhi khép hờ mi, thuận theo bàn tay hắn, đắm chìm trong khoảnh khắc ngọt ngào ấy, khóe môi nở nụ cười hạnh phúc.
Sau khi vệ sinh xong, hai người cùng đến bàn trà ngồi xuống. Thấy Ôn Khúc Nhi vẫn còn hơi yếu, Tô Huyền Nhiễm đầy xót thương, hắn cầm thìa dỗ nàng ăn hết cháo sáng, đợi tiêu hóa chút lại ân cần đưa thuốc cho nàng uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT