Ôn Khúc Nhi ngước mắt nhìn hắn, nụ cười ấm áp hiện lên trên mặt, khẽ nói: "Thật sự không sao đâu, huynh đừng quá lo lắng."
Lời tuy nói vậy, nhưng dù cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nàng vẫn không tránh khỏi những cơn chóng mặt từ những chấn động liên tục của xe ngựa.
Theo bản năng, nàng siết chặt cánh tay Tô Huyền Nhiễm hơn, hy vọng giảm bớt cảm giác khó chịu, không muốn hắn phát hiện mình bất ổn, càng không muốn khiến hắn thêm phiền muộn.
Tô Huyền Nhiễm lòng tràn ngập thương xót Ôn Khúc Nhi, nhưng không dám tùy tiện bộc lộ.
Ánh mắt hắn dừng lại trên bàn tay nàng đang nắm chặt cánh tay mình, trong lòng bỗng dâng lên trăm mối tơ vò, tự trách, đau lòng và lo lắng đan xen vào nhau, rối bời không gỡ.
Hắn khẽ suy nghĩ, không động thanh sắc, điều chỉnh tư thế ngồi, thân hình kín đáo căng lên, cơ bắp hơi gồng lên, khiến cánh tay thêm vững chắc, hy vọng có thể làm chỗ dựa tin cậy cho Ôn Khúc Nhi.
Ôn Khúc Nhi cảm nhận được tấm lòng hắn, nở nụ cười dịu dàng. Trong lòng nàng dâng lên những gợn sóng nhỏ, không khỏi thầm cảm khái: Thật may mắn khi gặp được người tinh tế và ấm áp như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play