Tô Huyền Nhiễm gật đầu, lặng lẽ nhìn nàng, thần sắc vẫn thanh lãnh đạm nhiên, nhưng đôi mắt sâu thẳm lại như ẩn giấu sắc màu ấm áp dịu dàng.
Ôn Khúc Nhi uyển chuyển ngồi bên án thư, khóe miệng nở nụ cười nhạt, đôi mắt mơ màng đầy buồn ngủ, bình thản ngắm nhìn hắn.
Một lát sau, nàng mới xoay người, đi đến bên bàn trà ngồi xuống. Vẻ buồn ngủ mơ màng vẫn còn hiện rõ, nàng đặt mặt lên cánh tay, tùy hứng nằm sấp xuống.
Trong khoảng lặng yên ấy, giọng nàng mềm mại vang lên, phảng phất chút ngái ngủ, càng thêm vẻ lười biếng đáng yêu: "Tô Huyền Nhiễm, sao huynh đã về rồi?"
Nhìn dáng vẻ ngây thơ lười biếng của nàng, thần sắc trong mắt Tô Huyền Nhiễm không tự giác dịu lại. Giọng hắn ôn nhu thanh nhã, chậm rãi đáp: "Hội Trung thu, ân sư đặc chuẩn cho một ngày nghỉ."
Ôn Khúc Nhi khẽ "Ừm", âm thanh nhẹ nhàng mơ hồ, âm cuối hơi nhấn lên, như thể vẫn đang chìm đắm trong thế giới nửa mơ nửa tỉnh của mình.
Tô Huyền Nhiễm lặng lẽ ngắm bóng dáng nàng, hắn cúi mắt, dường như có điều suy tư, trầm mặc giây lát rồi đặt bút lông xuống, đi đến bên bàn trà, ngồi đối diện với Ôn Khúc Nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT