“…Nhưng chỉ được ăn một viên thôi.” Hà Thanh nhìn hắn đầy do dự, “Tướng quân ăn nhanh lên, lát nữa chúng ta phải ra ngoài đấy.”
“Ừm.” Đoạn Thần Huy thầm nghĩ, cái đóa hoa này lớn nhanh thật đấy, hắn bèn ăn luôn cả phấn hoa. Một lát sau, đột nhiên thấy eo không còn nhức, chân cũng không còn đau, hắn sững người cúi đầu sờ chân mình: “Hiệu quả dữ thần, hèn chi chỉ cho ăn một viên.”
Hà Thanh ngập ngừng nói: “Đúng vậy.” Cậu đứng lên, gỡ cánh hoa xuống, “Chúng ta ra ngoài thôi.” Cậu nhảy lên lá sen, lá sen tự động biến thành bậc thang.
Đoạn Thần Huy cũng đi theo, bước xuống theo cầu thang lá sen, trở lại bờ. Hà Thanh thu bản thể lại.
Đoạn Thần Huy nhìn sắc mặt cậu không ổn: “Em thật sự không sao chứ?”
“Không sao mà.” Hà Thanh cười, lần này thật sự là suy yếu, khỏi cần giả bộ. Nhưng Đoạn Thần Huy không phải kiểu thích người thật sự yếu ớt.
Hà Thanh đi trước mấy bước, đột nhiên bị Đoạn Thần Huy túm lại: “Có người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play