“Có phải hay không muốn cho thời tiết thay đổi?”
Phương Triều Chu không khỏi ôm lấy cánh tay mình, ngẩng đầu nhìn lên trời.
Tiết Đan Dung vẫn như trước, ánh mắt đặt lên tay phải Phương Triều Chu, nơi có dấu răng rõ ràng do người cắn ra, không phải động vật.
Phương Triều Chu càng đứng ở đó, càng cảm thấy lạnh toát xung quanh, liền vội bước vào khách điếm, nói với Tiết Đan Dung: “Tiểu sư đệ, cảm ơn ngươi đã giúp ta mở cửa, ngươi mau về nghỉ đi.”
“Đại sư huynh trước đó hỏi sư huynh đi đâu.” Tiết Đan Dung lạnh lùng mở miệng.
Phương Triều Chu vừa khóa cửa vừa tùy tiện trả lời: “Lưu Kim Quật.” Hắn ngừng một chút, “À, quên rồi, ngươi chắc không biết đó là nơi nào đâu.”
Hắn chỉ nói vu vơ, cũng cảm thấy Tiết Đan Dung từ trước đến nay không mấy tò mò, đúng hơn là không quan tâm chuyện người khác, nhưng lần này Tiết Đan Dung lại hỏi thật.
“Lưu Kim Quật? Là nơi nào vậy?”
Phương Triều Chu khóa cửa kỹ càng, do dự rồi mới nói: “Là nơi để ăn chơi nhậu nhẹt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT