Phương Triều Chu nói chuyện, phát hiện người trước mặt thở càng ngày càng nặng, vì tiến đến gần, hắn nhìn rõ tay đối phương, bàn tay ấy nắm chặt lấy cánh tay mình, phần quần áo đã dần thấm đỏ.

Tiết Đan Dung đang dùng tay làm chảy máu của chính mình.

Như vậy làm sao mà không đau?

Hắn ở đây chẳng phải đang rất nguy hiểm sao?

Nghĩ đến đó, Phương Triều Chu mặt không đỏ tim không đập, bắt đầu nói dối: “Tiểu sư đệ, ngươi không nói gì à? Hay là không muốn để ý tới ta? Hay là thấy sư huynh ở đây quá chướng mắt? Được rồi, ta biết ta chỉ biết chọc ngươi sinh khí, vậy ta bây giờ liền rời đi.”

“Ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách.”

Tiết Đan Dung vẫn không nói gì, chỉ hơi hé mắt nhìn chằm chằm Phương Triều Chu, rồi nhìn người kia biến mất hẳn. Nhưng chẳng lâu sau, hắn nghe thấy bên ngoài vang lên một tiếng kinh hoảng.

Âm thanh đó hình như là của Phương Triều Chu.

Một lát sau, hắn thấy Phương Triều Chu khập khiễng bước vào. Hắn bị rắn độc cắn một phát, chân bị tê liệt nhanh chóng, nên phải tìm sơn động để tránh né, đề phòng yêu thú bất ngờ xuất hiện. ( Hắn ở đây là Tiểu Chu Chu nha >< ) 

Phương Triều Chu sau khi vào, không nhìn Tiết Đan Dung, chỉ kéo ống quần lên rồi thở dài. Quả thật xui xẻo, vừa chuẩn bị rời xa tiểu sư đệ vài bước thì mắt cá chân đau nhức truyền đến, khi hắn quay lại thì thấy một con rắn nhỏ màu hồng lóe qua bụi cỏ.

Hắn lấy đèn dạ minh châu chiếu, thấy trên mắt cá chân có hai vết máu rõ ràng, lập tức biết là bị rắn cắn. Trong truyện gốc có miêu tả Tiết Đan Dung từ lúc bị rắn cắn đến lúc độc phát, thời gian rất ngắn.

Phương Triều Chu suy nghĩ xem nên làm gì, thì nghe Tiết Đan Dung trong góc phát ra tiếng nghẹn ngào mở miệng:

“Nhị… sư huynh…”

Phương Triều Chu nghe tiếng quay lại: “Ân?”

“Ngươi cũng bị… rắn cắn sao?” Tiết Đan Dung như bị độc sâu, nói năng vô lực, vừa nói vài chữ đã phải dừng lại.

Phương Triều Chu mặt hơi ngượng: “Đúng vậy.”

“Ngươi đến đây.” Tiết Đan Dung nói nhẹ.

Phương Triều Chu do dự, nhưng nghĩ mình là tiểu sư đệ liếm cẩu, nên ngoan ngoãn đi tới, không ngờ vừa tới, Tiết Đan Dung liền giơ tay giữ lấy cẳng chân hắn.

“Nhị sư… huynh, ta trúng độc đã nặng, ngươi chưa bị độc phát, nhất định phải lấy độc của con rắn này… hoàn toàn dẫn độc ra khỏi người ta, như vậy mới có thể… đưa ta về tông môn.”

Phương Triều Chu sững sờ: “Dẫn độc ra sao?”

Tiết Đan Dung nhìn hắn, mặt mang vẻ yêu dị mỹ của người trúng rắn độc: “Hút ra.”

“Không được!” Phương Triều Chu vội phản đối, thấy ánh mắt khó hiểu của Tiết Đan Dung, lập tức giải thích: “Tiểu sư đệ, ta không cho phép ngươi làm vậy vì ta sẽ hy sinh.”

“Vậy ngươi định… để hai chúng ta đều độc phát sao? Loại độc này…” Tiết Đan Dung cắn răng, nói ra điều cực khó khăn: “Là dâm độc.”

Ý tứ rất rõ ràng, một người trúng độc, người kia còn có thể khống chế; hai người đều trúng độc thì khó có thể cứu được.

Phương Triều Chu nghe vậy, lập tức nghĩ đến có thể dùng độc tố thúc tiến thức hải, nhưng hắn sẽ không làm…

Hơn nửa năm nay, hắn có ký ức nguyên chủ, kế thừa tu vi, học được nhiều pháp thuật, trong đó có pháp thuật thúc tiến thức hải bằng độc tố, nhưng Phương Triều Chu là cá mặn, làm sao có thời gian học hành nghiêm túc.

Từ đó, Phương Triều Chu rất rối trí.

Tiết Đan Dung như mất kiên nhẫn, giọng nói lạnh lùng hơn: “Nhị sư huynh!”

“Được, được, được, ta đồng ý.” Phương Triều Chu ngồi xuống, nhìn tiểu sư đệ, chân thành nói: “Tiểu sư đệ, ngươi thật tốt.”

Tiết Đan Dung không nói gì, chỉ nắm lấy chân Phương Triều Chu kéo sát về phía mình rồi cúi đầu.

Phương Triều Chu cảm nhận được vật mềm ấm chạm vào da mình, dù biết đối phương đang giúp mình hút độc, nhưng vẫn nổi da gà. Khi Tiết Đan Dung giúp hắn hút độc suốt hành trình, hắn vẫn giữ chặt cơ thể, đến khi chân được thả ra, lập tức rút chân lại và thả ống quần xuống.

Tiết Đan Dung vì vừa hút máu cho Phương Triều Chu, môi còn dính máu, thấy động tác của Phương Triều Chu, mày nhíu lại.

Phương Triều Chu thả ống quần xuống, đột nhiên thấy mình như kẻ hư hỏng, liền lấy khăn lụa trong tay áo đưa cho Tiết Đan Dung: “Lau lau đi.”

Ôi, càng giống kẻ hư hỏng rồi!

Phương Triều Chu sửa lại: “Lau miệng đi, mặt còn dính máu.”

Tiết Đan Dung không nhận khăn của Phương Triều Chu, lấy khăn của mình xoa môi rồi vứt xuống đất, không nói gì, lại nhắm mắt lại.

Bởi Tiết Đan Dung giúp hắn hút độc, Phương Triều Chu ngượng ngùng, nên nói với Tiết Đan Dung: “Sư đệ, ngươi có muốn thử tiến thức hải bằng độc tố không? Dù tổn hại tu vi, nhưng ít nhất mạng sống sẽ an toàn.”

Tiết Đan Dung mắt vẫn nhắm, không hề mở to: “Không cần.”

Thế thì tốt.

Phương Triều Chu tìm chỗ sạch sẽ ngồi xuống xếp bằng, nhìn chăm chăm Tiết Đan Dung trong góc.

Hiện giờ nên làm gì?

Tiết Đan Dung chắc chắn sẽ không chết.

Hắn là vai chính, nếu đã chết, thế giới này còn tồn tại làm gì?

Vừa nghĩ tới đây, Phương Triều Chu bỗng nghe tiếng soạt soạt quần áo cọ xát, ngẩng đầu lên thì thấy Tiết Đan Dung vừa lúc đứng dậy bước tới trước mặt mình.

Khuôn mặt tuyết trắng, tóc dài rũ xuống, bộ tuyết y trong tối của sơn động khiến Tiết Đan Dung trông như một diễm quỷ. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Phương Triều Chu.

Nhìn ánh mắt Tiết Đan Dung, Phương Triều Chu trong lòng thoáng có điềm xấu.

“Tiểu sư đệ?”

Vừa nói xong, Phương Triều Chu đã bị Tiết Đan Dung phác gục.

Bị phác gục, Phương Triều Chu liền thi triển pháp thuật định trụ Tiết Đan Dung, nhưng hắn luôn bị phá giải bởi Tiết Đan Dung. Hắn với Tiết Đan Dung giằng co, lời nói chân thành:

“Tiểu sư đệ, ngươi bình tĩnh, ngươi là cao lãnh chi hoa, không nên thuộc về bất kỳ ai, ta không thể làm bẩn ngươi.”

Tiết Đan Dung như đã bị độc rắn khống chế não, mắt điếc tai ngơ, cố gắng tránh tay Phương Triều Chu rồi lại nắm lấy đai lưng hắn.

Phương Triều Chu giữ chặt đai lưng mình, không chịu buông, ý định mê hoặc Tiết Đan Dung, nhưng độc tố làm cho Tiết Đan Dung công kích mạnh mẽ hơn bình thường rất nhiều. Hắn phát hiện ý đồ của Phương Triều Chu, đột nhiên kéo mạnh đai lưng, trói tay Phương Triều Chu lại rồi đè xuống đầu hắn.

Thụ quá hung dữ!

Phương Triều Chu trong lòng rối bời, thấy đai lưng bị kéo xuống gần, hô to: “Tiểu sư đệ, kỳ thật ta không có ý…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play