Mộc Vũ chậm rãi đặt đũa xuống, làm ra vẻ như lơ đãng hỏi: “Chẳng phải còn có Trình Vãn sao? Cô ấy diễn cũng khá ổn mà?”
Hàn Gia Lệ nuốt vội miếng đậu đũa trong miệng, rồi ghé sát lại gần Mộc Vũ, mắt còn liếc ra cửa như sợ ai nghe thấy, giọng hạ xuống thật thấp: “Để tớ nói cho cậu nghe cái này, nhưng đừng truyền ra ngoài nhé. Ở đoàn phim ai mà chẳng biết cô ta có quan hệ mờ ám với đạo diễn. Dính lấy nhau như keo, nhìn mà phát chán.”
Mộc Vũ ngẩng đầu, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, hỏi tiếp: “Nhưng… cô ấy vừa đoạt giải Nữ phụ xuất sắc Kim Phượng Hoàng mà?”
Hàn Gia Lệ đúng lúc vừa cắn phải sợi gân trong món đậu xào, “phụt” một tiếng nhổ ra, rồi vung vẩy đôi đũa, giọng bỗng lớn hẳn lên, không kìm được bực tức: “Cái kiểu diễn xuất của cô ta, tớ còn diễn hay hơn ấy chứ! Mỗi lần quay là NG nhiều nhất, cả đoàn đều phải cười gượng chờ cô ta xong cảnh. Giải thưởng kia là từ đâu ra thì ai mà biết, nghe nói ban đầu người có nhiều hy vọng nhất là Vũ Mộc kìa!”
Mộc Vũ chỉ có thể cười nhạt. Trước kia cô mải mê lao vào vai diễn, chưa từng để tâm đến những chuyện bên lề, những quan hệ ngầm hay hậu trường tranh đấu. Không ngờ… một diễn viên phụ như Hàn Gia Lệ lại nhìn rõ mọi thứ hơn cô nhiều. Có lẽ, chính cô mới là người tự đóng khung bản thân trong thế giới lý tưởng quá mức.
Cô im lặng lùa thêm hai đũa cơm, rồi đặt chiếc bát trống xuống. Liếc nhìn đĩa đậu đũa xào thịt còn sót lại vài miếng, cô hơi ngập ngừng, nhưng cuối cùng vẫn đặt đũa xuống, không gắp thêm nữa.
Trước đây, Mộc Vũ từng mắc bệnh dạ dày khá nghiêm trọng, tất cả đều bắt nguồn từ việc ăn uống thất thường. Ở phim trường, giờ giấc sinh hoạt chẳng có gì ổn định. Có những hôm quay tới tận hai, ba giờ sáng, không ăn chút gì thì chẳng thể trụ nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play