Mộc Vũ trở về căn phòng trọ của mình, đúng lúc chiều tà. Trong tứ hợp viện, mùi cơm canh thơm lừng theo gió nhẹ nhàng lan tỏa. Mộc Vũ hít sâu một hơi như kẻ đã lâu chưa từng ngửi thấy hương vị gia đình. Trước kia cô chỉ biết vùi đầu vào diễn xuất, hoàn toàn mù tịt chuyện bếp núc, mọi sinh hoạt đều có trợ lý lo liệu.
Bụng cô đúng lúc réo lên khe khẽ. Mộc Vũ cúi xuống, lục trong chiếc túi nilon mang theo bên mình, lấy ra ổ bánh mì mua dọc đường. Cô cầm lên, cắn một miếng thật lớn như để lấp đầy khoảng trống đang cồn cào trong dạ dày.
Cửa phòng vừa mở ra, cô liền thấy Hàn Gia Lệ đang đeo tạp dề, tay cầm chảo xào dở. Hàn Gia Lệ lập tức đặt chảo xuống, không nói không rằng giật lấy ổ bánh trên tay cô, giọng có chút trách móc: “Sao chỉ ăn mỗi cái bánh mì cho qua bữa thế kia? Dù có muốn giữ dáng cũng không được ngược đãi bản thân như vậy chứ.”
Hàn Gia Lệ cẩn thận bọc lại ổ bánh, đặt sang một bên rồi kéo Mộc Vũ ngồi xuống chiếc bàn vuông nhỏ, cúi người cười dịu dàng: “Chờ chút nữa ăn cơm nhé. Vừa nãy Tần Dung có gọi về bảo hôm nay không về ăn, coi như cậu được hưởng phần luôn rồi đấy.”
Mộc Vũ ngượng ngùng đứng bật dậy, giơ hai tay ra vẻ muốn giúp đỡ, mỉm cười: “Vậy để tớ phụ cậu nấu nhé.”
Hàn Gia Lệ một tay cầm chảo, tay kia bưng chiếc thau inox bên trong đựng sẵn đậu đũa và thịt thái chỉ, được xếp ngay ngắn tỉ mỉ. Cô hất cằm về phía bệ cửa sổ: “Vậy cậu lấy hũ muối giúp tớ.”
Mộc Vũ vui vẻ đồng ý, cầm hũ muối nhẹ tênh trong tay, tíu tít đi theo sau Hàn Gia Lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT