Quản gia Trương khuyên: “Thiếu gia Văn Việt, gần đây sức khỏe lão gia không tốt, cậu vẫn nên về nhà ở thì hơn.”
Cố Văn Việt dời mắt khỏi bức tranh sơn dầu, ánh nhìn chuyển lên khuôn mặt người quản gia trung niên. Đôi mắt ấy bình thản mà dịu dàng, như một dòng suối trong vắt, tinh sạch đến tận đáy.
Theo thông tin cậu nắm được, không lâu nữa thân phận thiếu gia giả của nguyên chủ sẽ bị bại lộ, sau đó xảy ra tranh chấp với thiếu gia thật và tử vong. Mà cha của hai người, Cố Sùng, vì chuyện này mà bệnh tim tái phát nặng thêm rồi cũng qua đời.
Nếu cậu mặc kệ không can thiệp, đợi đến khi thân phận bị phanh phui, rồi tránh khỏi mâu thuẫn với thiếu gia thật… vậy có thể tránh được kết cục cả thiếu gia giả và Cố Sùng cùng chết?
Cố Văn Việt gật đầu với quản gia, giọng nhạt nhẽo: “Tôi biết rồi.”
Quản gia Trương sững người, hiếm khi thấy thiếu gia Văn Việt lại có thái độ ôn hòa nghe lời như vậy, còn đồng ý về nhà ở sao?
Cố Văn Việt chậm rãi lướt ngang qua quản gia Trương, bước vào nhà vệ sinh bên cạnh phòng khách, đặt chậu thủy tiên sang một bên, thong thả bắt đầu rửa tay.
Cậu chậm rãi xoa bóp từng ngón tay, dùng nước rửa sạch đến tận cùng.
Trước bồn rửa tay phảng phất có mùi hương hoa cỏ nhàn nhạt, Cố Văn Việt lấy một tờ giấy sạch lau khô nước đọng, khi bước ra, đầu ngón tay đưa lên gần mũi, khẽ ngửi một chút, như đang tinh tế phân biệt mùi hương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT