Phóng viên lại tiếp tục dò hỏi: “Ý cô là, chính các cô đã lựa chọn Văn Việt?”
Elizabeth mỉm cười: “Đương nhiên là như vậy. Hôm nay trang phục của Cố tiên sinh là do tôi đích thân chọn, rất vinh hạnh là bản thân cậu ấy cũng tỏ ý thích. Dĩ nhiên, hình như cậu ấy không thích cái mũ này lắm, nhưng không sao, cậu ấy vô cùng, vô cùng, vô cùng mê người rồi.”
Trong mắt cô tràn đầy sự tán thưởng không hề giấu giếm.
Cố Văn Việt đứng bên cạnh cười nhạt, thỉnh thoảng dùng ánh mắt đáp lại lời khen của vị nữ sĩ, coi như thay cho lời cảm ơn. Nghe đến câu cuối, cậu hơi nghiêng đầu, nâng chiếc mũ trắng đang cầm trong tay lên, làm một động tác đội thử vừa nghịch ngợm vừa tao nhã: “Không đâu, tôi thật sự rất thích cái mũ này, chỉ là mái tóc tôi tha thiết mong được nhìn thấy ánh sáng thôi.”
“Thật sao?” Elizabeth bị câu đùa của cậu chọc bật cười, nhìn người thanh niên ấy đầy thiện cảm: “Vậy tôi tặng luôn chiếc mũ này cho Cố tiên sinh. Hy vọng khi chọn được kiểu tóc phù hợp, cậu sẽ đội nó lên. Và nhớ là lần sau phải tiếp tục hợp tác với chúng tôi đấy nhé.”
“Cảm ơn.” Cố Văn Việt ôm mũ vào ngực, thể hiện sự vui mừng trong lòng bằng phong thái rất lịch thiệp.
Buổi phát sóng trực tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play