Đôi mắt đào hoa của cậu khẽ nhướng, vô cùng không khách sáo nói:
“Đừng dễ dàng mang đồ của tổ tiên đi trao tay cho người xứ khác.”
Lời vừa dứt, Cố Văn Việt xoay người bước xuống lầu, vừa ngáp vừa vươn vai lười biếng, trông như vẫn còn ngái ngủ.
Cố Văn Tuyển sững sờ, lập tức hỏi:
“Anh họ? Thật sự là anh ấy nói hả?”
“Ừm.” Cố Tấn Thành ánh mắt tối đi, khó mà đoán được suy nghĩ.
—— Chỉ liếc mắt một cái mà nhận ra đó là Đường đao, còn phân biệt được cả quy cách chế tác?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play