Chớp mắt, đội quân đã đến thị trấn ở tiền tuyến biên giới. Chỉ cần đi thêm nửa ngày nữa là có thể đến nơi cần đến trong chuyến đi này. Nhưng vì lúc vào thị trấn thì trời cũng đã không còn sớm, nếu cứ tiếp tục đi e rằng phải hành quân xuyên đêm, nên Lệnh Hồ Dận ra lệnh bắt buộc mọi người dừng lại cắm trại nghỉ ngơi ngoài thị trấn.
Biên giới vốn hoang vu, trong phạm vi trăm dặm chỉ có duy nhất thị trấn này là tạm gọi là phồn hoa. Đám binh lính đóng trại bên ngoài, đến tối thì tranh thủ vào trong mua sắm những vật dụng cần thiết trong mấy ngày tới. Chu Lang lần này mang đồ rất đầy đủ, cũng không có gì cần bổ sung, nên vẫn cứ co mình trong xe ngựa không ra ngoài.
Nhưng hiếm khi đi đường mà gặp được thị trấn, Lệnh Hồ Dận sau khi xử lý xong mọi việc, liền đến tìm Chu Lang, ý bảo rằng: một đường vất vả, gặp được chỗ nghỉ chân, thì nên đến khách điếm nghỉ ngơi cho tốt một đêm.
Ý tốt như thế, Chu Lang làm sao từ chối được?
Hai người cùng vào thị trấn. Vì bỗng nhiên có rất nhiều binh lính đến, những cửa tiệm thường ngày đóng cửa sớm hôm nay cũng còn mở, mà Lệnh Hồ Dận lại thay thường phục, trời lại nhá nhem tối, nên lúc đi ngang qua binh lính cũng không ai nhận ra hắn chính là tướng quân của họ.
Chu Lang vốn là người đến từ Lâm An – một nơi phồn hoa đô hội – nên thị trấn nơi biên cương này đối với hắn mà nói đúng là hơi hoang vu, vì vậy dọc đường đi hắn cũng không có mấy hứng thú.
Ở đây nhà cửa đều thấp bé, vì bị gió cát xâm thực nên ngói xanh cũng ngả thành màu đất vàng. Lúc này đã tối, có vài nhà thắp đèn treo dưới mái hiên, ánh đèn lay động theo gió đêm, cũng có một nét thanh tao riêng biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play