Hoàng đế trông tiều tụy đến mức khiến người ta kinh hãi, nhưng khi nghe Trịnh Ngọc Khánh nói những lời ấy, hắn nhìn nàng, thần sắc lại vô cùng bình thản, thậm chí còn thoáng nét cười.
“Âm Âm, đã rất lâu trẫm không nghe nàng nói chuyện với trẫm bằng sự chân thành như vậy.”
Hắn từng dùng quyền thế ép buộc nàng, đổi lại chỉ là sự nhu thuận giả tạo và ý định đồng quy vu tận bất cứ lúc nào. Thế nhưng giờ đây, Trịnh Ngọc Khánh ngồi bên cạnh hắn, thoải mái nói ra những lời vốn dĩ có thể khiến hắn nổi giận.
“Ta từng hành thích Thánh Thượng, vốn là tội ác tày trời. Thánh Thượng giết ta cũng là lẽ đương nhiên. Nếu không giết, ta tất nhiên chẳng còn gì phải kiêng dè.”
Cái chết là điều đáng sợ nhất. Nàng đã trải qua một lần cận kề cái chết, không muốn phải chịu thêm lần nữa. Vì thế, dù hoàng đế hiện tại như “ốc còn không mang nổi mình ốc”, nàng cũng không nghĩ đến việc rời khỏi Ninh Việt, cắt cổ tay hay treo cổ tự vẫn.
Chỉ cần chưa đến đường cùng, vẫn còn cơ hội xoay chuyển, nàng vẫn muốn sống tiếp, cũng không muốn liên lụy người khác. Tiêu Minh Tắc vẫn còn luyến tiếc, không nỡ xuống tay với nàng, vậy là đủ rồi.
Thấy hai má hắn ửng hồng, Trịnh Ngọc Khánh theo bản năng đưa tay chạm trán hắn để kiểm tra độ nóng, nhưng bị bàn tay băng bó kín mít của hắn nắm chặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play