Tiêu Minh Hoằng rõ ràng chẳng làm gì, vậy mà vẫn được số phận ưu ái. Còn Tiêu Minh Tắc, dù cố gắng đến đâu, cũng chỉ có thể không ngừng từ bỏ những người hay vật mình yêu quý, thậm chí chưa chắc đã giành được ngôi vị ấy.
Dẫu là sự yêu thương của Thánh Thượng hay sự quan tâm của Âm Âm, tất cả đều thuộc về người đệ đệ nhỏ tuổi này.
Âm Âm thà vì một hoàng tử có huyết thống còn nghi vấn mà tìm đến cái chết, chứ không chịu nhìn đến tâm ý của hắn.
Hắn sinh ra như một quái vật không được chúc phúc, không được yêu thương, chỉ để làm nền cho hạnh phúc và niềm vui của kẻ khác.
Nếu ánh mắt thế tục đã như vậy, hắn không làm gì đó, quả thực là có lỗi với chính mình.
Vạn Phúc thấy điện hạ tay nắm chặt bảo kiếm, nhắc đến chuyện phế Thái tử, trên mặt thoáng lộ vẻ không vui, nhưng lại có chút khó hiểu. Quý phi không sao đã là điều tốt, điện hạ còn bận tâm đến việc Quý phi làm sao thoát nạn làm gì?
Thánh Thượng vô tình ban chết, dù Giang Văn Hoài có sơ suất một chút cũng không phải chuyện quá quan trọng. Nếu Thánh Thượng thực sự có ý định giết Quý phi, Tiêu Minh Tắc đã sớm chuẩn bị. Người nhà Giang Văn Hoài đều bị hắn nắm chặt trong tay, không sợ hắn ta không dám bước vào nước cờ hiểm này. Dù không thể hoàn toàn đánh tráo thuốc giả, nhưng chỉ cần kéo dài được một tháng cũng đã đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT