“Hợp huyết có lẽ đã xảy ra sai lầm, nhưng tích cốt kia từ đâu mà có?” Trịnh Ngọc Khánh ôm chặt đứa nhỏ, ngẩng mắt nhìn về phía Tiêu Minh Huy. “Chẳng hay Sở Vương dâng lên là xương cốt gì, mà khiến Thánh Thượng nghi ngờ thiếp đến vậy?”
Ninh Việt từng nói, vài năm trước có người phát hiện tung tích Tần Quân Nghi, khiến Thánh Thượng vô cùng tức giận, hạ lệnh truy bắt bằng được. Thế nhưng, mãi đến năm ngoái, Trịnh Ngọc Khánh vẫn nhận được thư từ Lạc Dương, chứng tỏ Tần Quân Nghi vẫn sống tốt, hỗ trợ cho Tiêu Minh Tắc.
Nếu vậy, dù Tiêu Minh Tắc không hẳn để Tần Quân Nghi sống yên ổn, nhưng Trịnh Ngọc Khánh tin rằng, Tần Quân Nghi vẫn còn sống.
Vậy thì thi cốt kia từ đâu mà ra?
Trịnh Ngọc Khánh nhẹ nhàng vỗ về Nguyên Bách đang thút thít, biết rằng nước mắt chỉ có tác dụng trước những người thương yêu họ. Thánh Thượng giờ đã sinh lòng nghi ngờ, chỉ e càng thêm chán ghét tiếng khóc của đứa nhỏ. Nàng điềm tĩnh nói: “Nếu Sở Vương thực sự trung quân ái quốc, sao ngày ta sinh nở lại không đem những thứ này trình lên? Đến giờ phút này, bỗng dưng lại có?”
Tiêu Minh Huy từng nghĩ, việc bị Thánh Thượng trục xuất khỏi Trường An đã là thê thảm. Nào ngờ, một trận phản loạn lại đẩy hắn vào cảnh tuyệt vọng hơn. Nương tử và con cái đều mất, nhạc phụ biết chuyện hắn làm thì giận dữ, không chịu biện hộ trước Thánh Thượng. Nhưng trời không tuyệt đường người, ai ngờ hắn lại bất ngờ có được thi cốt của Tần Quân Nghi?
Phải công nhận, Thập đệ của hắn quả thực thông minh, diện mạo cũng được Thánh Thượng yêu thích. Song, mẫu thân của Thập đệ làm việc không kín kẽ, khiến Thánh Thượng sinh nghi cũng là lẽ thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play