Mưa đêm hè đến vội vàng, ánh nắng sớm mai vừa ló dạng đã bị cơn mưa lớn che khuất. Tiếng mưa rơi lộp độp như những sợi dây tung xuống, đập vào gạch đá xanh, rồi theo đường cong cao thấp trượt vào mương bên cạnh.
Thánh Thượng vốn là người ngủ nông, tiếng sấm bất chợt vang lên khiến vị quân vương đang ôm mỹ nhân trong lòng cũng theo bản năng mở mắt. Đây là lần đầu tiên Thánh Thượng lưu lại chính điện Cẩm Nhạc Cung qua đêm kể từ khi Trịnh Ngọc Khánh bắt đầu điều dưỡng thân thể. Ngày mai không phải lâm triều, hai người vừa hay có thể ôm nhau ngủ ngon. Mưa gió bên ngoài cũng không thể ảnh hưởng gì nhiều.
Nhưng người bên cạnh Thánh Thượng dường như bị ác mộng quấy nhiễu, ngủ không an giấc, hơi thở gấp gáp hơn bình thường. Thánh Thượng đưa tay chạm thử, mới phát hiện tay nàng ướt nhẹp, nước mắt chảy đầy má, thấm ướt cả gối.
“Âm Âm, Âm Âm!”
Thánh Thượng sợ làm nàng giật mình, dù lòng nóng như lửa đốt, vẫn chỉ nhẹ nhàng gọi vài tiếng, vỗ về lưng nàng, “Âm Âm mau tỉnh lại, gặp ác mộng gì mà khóc thành ra thế này?”
Trịnh Ngọc Khánh không rõ có phải bị tiếng sấm liên hồi hay sự dỗ dành của Thánh Thượng đánh thức, nhưng lòng nàng vẫn đầy sợ hãi và bất an, chưa hoàn toàn tỉnh táo. Cảm nhận được vòng tay ấm áp, dày rộng bên cạnh, nàng theo bản năng nép sát vào.
Nàng vòng tay ôm eo Thánh Thượng, nức nở, “Lang quân, thiếp sợ lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT