Chạng vạng, Chung Nghiên phụng mệnh phế Thái tử phi, mang một hộp bánh gạo do Triệu Uyển Tình tự tay làm đến dâng cho Thánh Thượng, rồi lưu lại trong cung.
Khi Trịnh Ngọc Khánh hay tin, nàng vừa dùng xong bữa tối, đang lười biếng tựa trên giường mỹ nhân, nghịch nghịch đôi khuyên tai. Chẩm Châu quỳ ngồi bên cạnh, trên tấm thảm lông mềm mại, nhẹ nhàng xoa bóp chân cho nàng.
Hiển Đức bước vào truyền chỉ, thấy Quý phi trên mặt đắp một lớp hỗn hợp từ bột trân châu, bột hạnh nhân, bột hoa đào và lòng trắng trứng, thoáng giật mình. Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại vẻ trấn tĩnh, chuyển ánh mắt sang Ninh Việt, người đang nhẹ nhàng xoa bóp vai cho Quý phi.
Trong nội điện ấm áp, Quý phi chỉ khoác một lớp áo lụa mỏng manh, để lộ làn da ngọc ngà phơn phớt hồng bởi hơi ấm. Ninh Việt, vốn là con cháu tội nhân, dù đã chịu cung hình từ lâu, vẫn mang vẻ ngoài tuấn tú. Đôi tay trắng nõn của hắn không còn dấu vết của việc nặng nhọc, mềm mại mà linh hoạt, đặt trên lớp lụa mỏng, tạo nên một bức tranh đầy ý vị.
Trịnh Ngọc Khánh vốn đã mơ màng muốn ngủ, cảm nhận lực đạo trên vai tăng thêm, mới lười biếng mở mắt, giọng khàn khàn vì buồn ngủ: “Giờ này tổng quản nội thị đến đây làm gì? Thánh Thượng có ý chỉ gì sao?”
Thánh Thượng quả thực có khẩu dụ, dặn Quý phi tối nay không cần chờ Thánh Thượng dùng bữa. Nhưng Hiển Đức nghĩ, nếu nói ra ngay lúc này, e rằng cung nhân sẽ cho rằng Thánh Thượng đang tự mình đa tình.
“Bẩm nương nương, Thánh Thượng tối nay còn tấu chương chưa phê duyệt xong, e là không thể đến bồi nương nương,” Hiển Đức cẩn thận đáp, đồng thời quan sát sắc mặt Quý phi. Có lẽ là ảo giác, nhưng khi hắn nói, khóe môi nàng khẽ động, như đang nén cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play