Sau tấm bình phong mỹ nhân, một thoáng im lặng kéo dài, Tiêu Minh Tắc tưởng rằng sẽ không nhận được hồi đáp nào từ Trịnh Ngọc Khánh.
Nàng hiện tại đã vất vả lắm mới giành được vinh hoa phú quý, dù ẩn chứa muôn vàn nguy cơ, làm sao có thể không sợ hãi? Hắn vốn chẳng trông mong nữ nhân thất thường và giảo hoạt này sẽ nói điều gì khiến hắn vui lòng. Hành động này chẳng qua chỉ để khiến nàng ăn không ngon, ngủ không yên, lộ ra vẻ kinh hoàng thất thố.
Trịnh Ngọc Khánh chẳng phải lần đầu bị ép hiến thân, nhưng mỗi lần đều phải giả vờ e lệ đôi chút, để nâng cao giá trị của bản thân.
“Thôi vậy.”
Tiêu Minh Tắc khẽ cười, quả nhiên, nàng kín đáo đến mức gặp người còn phải dùng bình phong che chắn, sao dám đáp ứng yêu cầu như thế?
Trịnh Ngọc Khánh cố gắng khiến giọng mình nhẹ nhàng hơn, nhưng khi cất lời, nàng lại cảm thấy cổ họng khô khốc vì căng thẳng. Nàng đứng dậy, uống một ngụm nước đặt trên bàn, rồi bước ra khỏi bình phong.
“Thánh Thượng đêm nào cũng đến, ánh đèn Cẩm Nhạc Cung chẳng bao giờ tắt, e là chẳng còn chỗ cho Tam điện hạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play