Lời nói của Quách cô cô tuy không hoàn toàn thuyết phục, nhưng tổng quản nội thị là người được Thánh Thượng sủng ái, trong hậu cung, ngay cả Trương Quý phi hay Thái tử cũng phải nhường nhịn ba phần. Trịnh Ngọc Khánh, một tú nữ nhỏ bé, làm sao dám chống lại một nhân vật như vậy?
Nàng hít sâu một hơi, nửa tin nửa ngờ, đành theo Quách cô cô đến gặp Hiển Đức. Khác với tưởng tượng của Trịnh Ngọc Khánh, tổng quản nội thị không triệu nàng đến chính điện rộng lớn, mà dẫn nàng đến một góc yên tĩnh, vắng vẻ.
Trong tay Hiển Đức quả nhiên cầm một vật, nhưng không phải ban thưởng tầm thường, mà là một bức họa chân dung nữ tử.
“Nô tỳ đã đưa Trịnh nương tử đến,” Quách cô cô hành lễ, nhẹ giọng nhắc nhở.
Hiển Đức ngẩng đầu, trên mặt lập tức nở nụ cười. Hắn nhìn Trịnh Ngọc Khánh, rồi lại đối chiếu với bức họa, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc và vui mừng: “Giống, quả nhiên rất giống!”
Trịnh Ngọc Khánh giật mình, cẩn thận lên tiếng: “Xin hỏi tổng quản nội thị nói ta giống cái gì?”
Hiển Đức cười mà không đáp ngay. Hắn không phải nói về dung mạo của nàng, mà là thần thái và dáng người, quả thật giống hệt người trong mộng. Hắn thầm nghĩ, đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, đến khi đạt được lại chẳng tốn công sức. “Nô tài mạo muội, hôm nay ở Cẩm Nhạc Cung, lần đầu nhìn thấy nương tử, đã cảm thấy nương tử có vài phần tương tự người trong bức họa. Chỉ vì hầu hạ trước ngự tiền phải cẩn thận, nô tài không dám xác nhận ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play