Ánh mắt Giang Chu Hành khẽ lay động, hơi thở dồn dập. Ai mà không thích nghe Giang Dĩ nói ra những lời như vậy?
Nhưng ngay lúc Giang Dĩ còn đang đắc ý vì chiếm được anh, Giang Chu Hành liền đẩy cậu sang một bên, giọng điệu dứt khoát từ chối lời đề nghị của Giang Dĩ: “Không đi. Em chắc chắn với ai cũng nói mấy lời này thôi.”
Đúng là anh trai, thật sự rất hiểu cậu.
Nếu giả vờ đáng thương cũng vô ích, Giang Dĩ bèn cúi đầu, suốt quãng đường không nói thêm câu nào, cũng không chạm vào Giang Chu Hành.
Giang Chu Hành cũng không phản ứng gì trước sự im lặng của cậu. Nhìn cảnh đèn đuốc cùng tiếng ồn ào mỗi lúc một xa, Giang Dĩ càng sốt ruột.
Cậu quay đầu trừng Giang Chu Hành: “Anh không quan tâm tôi.”
Giang Chu Hành đón lấy ánh mắt chất vấn ấy, cúi đầu vặn nắp bình giữ nhiệt, lại lấy ra hai viên thuốc từ trong túi, đưa tới trước mặt Giang Dĩ: “Dì Giang nói em tối qua trốn viện, chưa uống thuốc. Đây là thuốc tôi nhờ bác sĩ kê lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play