“Chắc là không thể nào, sao vậy?” Hạ Thanh Ninh có chút nghi hoặc, không biết Lục Cảnh Chập tại sao đột nhiên hỏi mình điều này.
“Không có gì, anh thấy dạy dương cầm là rất tốt rồi.” Lục Cảnh Chập trầm giọng trả lời.
Hắn tuy nói không có gì, nhưng Hạ Thanh Ninh biết, hắn sẽ không vô duyên vô cớ hỏi mình một chuyện như vậy. Nghĩ nghĩ, cô ấy đột nhiên hiểu ra, trên mặt cũng ngay sau đó lộ ra nụ cười nhỏ. Xem ra đàn ông ở thời đại này đều giống nhau, không muốn vợ mình bị những đồng chí nam khác ôm xoay vòng vòng. Lục Cảnh Chập chắc hẳn vẫn luôn nhớ chuyện này, cho nên tách ra với Tô Hướng Nam lâu như vậy rồi mà vẫn không quên hỏi mình.
Hạ Thanh Ninh đột nhiên muốn trêu chọc hắn, thế là nghiêm túc nói với hắn: “Thật ra cũng có khả năng dạy vũ đạo, dù sao em nhảy múa cũng không tệ, trong đoàn không thể lãng phí tài nguyên.”
Nghe xong lời này của vợ, biểu cảm trên mặt Lục Cảnh Chập thế mà lại giống hệt biểu cảm của Tô Hướng Nam vừa rồi. Hắn đang định hỏi, giáo viên vũ đạo có đồng chí nam không? Liền nghe vợ nghiêm túc nhìn mình nói: “Đồng chí Lục Cảnh Chập, biểu diễn vũ đạo là nghệ thuật, khác với những tư tưởng cổ hủ đó.”
Đây đúng là những lời mình vừa mới “giáo dục” Tô Hướng Nam, bây giờ vợ mình thế mà lại học thuộc lòng rồi vận dụng, dùng để giáo dục chính mình. Vừa rồi mình mới nói ra điều hiển nhiên, giờ đến lượt vợ mình thì lại muốn lật lọng không được. Do dự một chút, Lục Cảnh Chập vẫn căng da đầu trả lời: “Ừm, nếu muốn em đi dạy, em sẽ dạy thôi.”
Nghe giọng điệu miễn cưỡng đến không biên giới của Đoàn trưởng Lục, Hạ Thanh Ninh thật sự không nhịn được khúc khích cười lên tiếng, sau đó đưa tay khoác vào tay Lục Cảnh Chập, cười nói: “Yên tâm, em không dạy vũ đạo đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT