“Đồng chí Tô Hướng Nam, biểu diễn vũ đạo là nghệ thuật, khác với những tư tưởng cổ hủ đó.” Lục Cảnh Chập trầm giọng “giáo dục” nói.
“Đúng vậy, anh ba, anh là cán bộ ưu tú trong đoàn, em tin rằng giác ngộ tư tưởng của anh không phải người bình thường có thể sánh được.” Hạ Thanh Ninh một bên nhìn về phía Tô Hướng Nam “khen” nói, sau đó lại đột nhiên không kịp phòng ngừa mà giáng cho hắn một đòn mạnh: “Đừng nói là bế lên xoay vòng vòng, ôm eo, nhìn nhau thâm tình, những động tác đó đều rất bình thường.”
Lời cô ấy chưa dứt, chỉ một hình dung này, Tô Hướng Nam lập tức nổi đóa, chỉ thấy hắn nhìn Hạ Thanh Ninh nói: “Đoàn văn công này thật là, không thể tập luyện những điệu múa không cần đàn ông sao? Kiểu như Hồng Nữ Quân, chỉ cần đồng chí nữ nhảy không tốt sao?”
“Cái này anh phải đi hỏi đoàn trưởng, ha ha…” Hạ Thanh Ninh nhìn Tô Hướng Nam đầy mặt oán khí, bật cười, sau đó sửa lại lời nói: “Anh ba, anh không biết sao? Hồng Nữ Quân cũng có diễn viên múa nam đấy.”
Nghe Hạ Thanh Ninh nói vậy, Tô Hướng Nam như bị đả kích, khuôn mặt luôn tươi cười giờ đây cũng không còn nụ cười nữa. Nghĩ đến Mạc Nhã phải bị người khác bế lên xoay vòng vòng, còn phải bị người ôm eo, còn phải cùng người nhìn nhau thâm tình… Trong lòng hắn chỗ nào cũng không dễ chịu, cứ như thể vợ mình bị người khác lợi dụng rất nhiều vậy.
Hắn còn chưa kịp hoàn hồn từ cái cảm xúc “bi thương” này, liền nghe Hạ Thanh Ninh tiếp tục nói với mình: “Mạc Nhã bây giờ ở đoàn văn công được chào đón lắm, cho nên…” Nói đến đây, cô ấy cố ý dừng lại một chút, sau đó mang theo ý cười nhìn về phía Tô Hướng Nam: “Anh ba, anh cần phải nắm bắt lấy cơ hội đấy.”
Chào tạm biệt Tô Hướng Nam đang rầu rĩ không vui, Hạ Thanh Ninh và Lục Cảnh Chập không về nhà, mà đi về phía ký túc xá của bộ phận tuyên truyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT