Nghe được ba chữ “đi cửa sau”, Hạ Thanh Nịnh chỉ cảm thấy Mạc Trăn Trăn ngu xuẩn đến cực điểm. Rõ ràng hiện tại người đang chuẩn bị đi cửa sau là chính cô ta, vậy mà lại hoàn toàn không biết kiềm chế, đem lời rao giảng khắp nơi, tự mình đưa đề tài câu chuyện đến miệng người khác. Hạ Thanh Nịnh không khỏi thầm nghĩ:
Tác giả Mạc Xuân Hiểu viết cuốn sách này, để làm nổi bật việc cô ta là người thông minh nhất, xinh đẹp nhất, tính cách tốt nhất trong ba chị em, đã cố tình hạ thấp trí tuệ của người chị thứ hai này, khiến những hành động và sự ngu ngốc của cô ta đều không hợp lý.
“Vừa ăn cướp vừa la làng.” Hạ Thanh Nịnh ghét cái sự ngu xuẩn đến mức sắp phát bệnh, khinh miệt nhìn Mạc Trăn Trăn nói: “Tôi thấy người muốn đi cửa sau, hẳn là cô mới đúng.”
Bị người khác vạch trần, Mạc Trăn Trăn không hề cảm thấy hành vi của mình có gì đáng xấu hổ, ngược lại lớn tiếng nói: “Cô nói bậy, tôi có nhan sắc, có tài năng, Đoàn Văn công không nhận tôi là tổn thất của họ, tôi bây giờ là đến để giúp họ vãn hồi tổn thất.” Nói rồi cô ta giơ cây violin trong tay lên, trên mặt tràn đầy vẻ tự mãn, ngạo mạn hỏi: “Cô biết tôi đang kéo cái gì không? Một nhạc cụ cao nhã như vậy, cô đồ nhà quê, sợ là còn chưa từng thấy qua đi!”
Hạ Thanh Nịnh nhìn bộ dạng tự cho là đúng của cô ta, chỉ thấy người này vừa ngu xuẩn lại vừa buồn cười, trên mặt không tự chủ được lộ ra ý cười.
Mạc Trăn Trăn tự xưng là người cao cấp hơn người khác, nhìn thấy cái con bé nhà quê này lại dám cười nhạo mình, chỉ cảm thấy bị sỉ nhục lớn lao, lập tức mở miệng chất vấn: “Cô đang cười cái gì?”
“Tôi cười cô không chỉ ngu xuẩn, không nhận rõ bản thân, mà còn có suy nghĩ kỳ lạ!” Hạ Thanh Nịnh chút nào không nể mặt, một câu trúng tim đen nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT