“Làm sao vậy?” Khi nói chuyện, Mạc Kiến Quốc đã giơ tay lên, tát mạnh một cái vào mặt Mạc Trăn Trăn, trong miệng còn gầm gừ: “Mặt mũi của bố đều bị mày làm mất hết rồi! Mày còn dám hỏi làm sao vậy?”
Mạc Trăn Trăn bị cái tát này đánh cho hoàn toàn tỉnh táo, nước mắt lập tức tuôn rơi ào ào, sau đó nhanh chóng đi đến phía sau Chu Uyển Như, tìm kiếm sự che chở, tủi thân kêu lên một tiếng: “Mẹ.”
Chu Uyển Như khẽ nhíu mày, cũng không có ý định bao che con gái, ném tờ báo vào người cô ta, lạnh giọng nói: “Trăn Trăn, lần này con làm mẹ thật sự quá thất vọng rồi, không trách bố con đánh con.”
Mạc Trăn Trăn không rõ nguyên do nhặt tờ báo dưới đất lên, mở ra nhìn kỹ. Sau khi xem xong, trên mặt cô ta là sự đan xen giữa phẫn nộ và sợ hãi: “Hạ Cốc Vũ cái con tiện nhân đó, dám viết con như vậy! Còn có cả Mạc Nhã nữa, con bây giờ phải…”
“Câm miệng!” Không đợi Mạc Kiến Quốc nổi giận, Chu Uyển Như lập tức ngắt lời Mạc Trăn Trăn, sau đó mắng: “Ngày thường đều do mẹ quá dung túng con, mới khiến con hư hỏng đến mức này, gây ra họa lớn như vậy, làm bố con cũng phải chịu liên lụy. Mấy năm nay bố con vì thân phận của mẹ mà khắp nơi cẩn trọng, sợ bị người ta bắt được chuyện để bàn tán, con thì hay rồi, không làm bố con nở mày nở mặt đã đành, ngược lại còn làm những chuyện ngu xuẩn để khiến bố con bực bội!”
Nghe xong lời Chu Uyển Như nói, Mạc Kiến Quốc vốn đang vô cùng phẫn nộ, trong lòng cũng dần bớt giận một chút. Nhìn Chu Uyển Như nước mắt lưng tròng, không kìm được vỗ vỗ vai cô ấy, an ủi: “Nói chuyện của con cái, sao lại lôi mình vào?”
Chu Uyển Như nhìn về phía Mạc Trăn Trăn, lạnh mặt tiếp tục nói: “Cút về phòng con đi, mấy ngày nay ở trong nhà cho mẹ kiểm điểm bản thân thật tốt, không được đi đâu cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play