Lúc này Hạ Thanh Nịnh nhìn về phía Mạc Trăn Trăn, đem những lời cô ta vừa cười nhạo Mạc Nhã, lần lượt trả lại cho cô ta:
“Vừa nãy cô không phải nói Đoàn Văn công không cần diễn xiếc thú sao?” Nói đến đây, Hạ Thanh Nịnh cũng giống Mạc Trăn Trăn vừa nãy, phát ra tiếng cười trào phúng:
“Ha hả, đúng vậy! Loại người như cô, người ta quả thật sẽ không muốn.”
Trước mặt mọi người tát thẳng vào mặt Mạc Trăn Trăn, khiến cô ta mất hết thể diện, không biết làm sao xuống đài, Hạ Thanh Nịnh cùng hai người bạn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Vì hôm nay cả ba người đều được nghỉ, nên hẹn nhau đến sân nhỏ nhà Hạ Thanh Nịnh uống trà ăn điểm tâm.
“Các cậu chờ tớ chút, tớ đi ký túc xá lấy cái thứ hay ho này.” Hạ Cốc Vũ thần thần bí bí nói, đôi mắt to tròn xoe rất đáng yêu.
“Được, cậu đi nhanh đi, bọn tớ chờ cậu dưới lầu.” Hạ Thanh Nịnh vô cùng phối hợp mà không hỏi cô ấy thứ gì, chờ cô ấy mang đến bất ngờ cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT