Thấy Mạc Trăn Trăn vẻ mặt hả hê, Hạ Thanh Nịnh chỉ cảm thấy người này vô cùng đáng ghét, kéo tay Mạc Nhã, mặc kệ cô ta, đi thẳng vào trong.
Mạc Trăn Trăn vẫn như cũ chắn trước mặt hai người, vẻ mặt trào phúng càng sâu, không chịu buông tha mà nói:
“À, đã bảo các người không được chọn rồi, vẫn chưa bỏ cuộc à? Cứ nhất quyết tự rước lấy nhục!”
Hạ Thanh Nịnh lười dây dưa với cô ta, cũng không bảo cô ta tránh ra, trực tiếp đâm thẳng qua. Vai Mạc Trăn Trăn bị đụng đau, lập tức bất mãn quát lớn:
“Hạ Thanh Nịnh cô cố ý phải không, mau xin lỗi tôi!”
“Chó ngoan còn biết không cản đường, cô lại cứ nhất quyết xông vào trước mặt người ta, không đâm cô thì đâm ai?” Một giọng nói bỗng nhiên từ phía sau truyền đến, một lát sau liền thấy Hạ Cốc Vũ đã đi tới, khoác tay Hạ Thanh Nịnh, ghét bỏ nhìn về phía Mạc Trăn Trăn.
Mạc Trăn Trăn luôn luôn cao ngạo quen rồi, làm sao chịu được sự trào phúng như vậy, lập tức liền trừng mắt nhìn Hạ Cốc Vũ, chất vấn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT