Ở thế giới hiện đại, Mạc Hiểu Hiểu cũng ghen tị Lạc Nhã xinh đẹp hơn nàng, hoạt bát hơn nàng, nhân duyên lại tốt, thế nên đã trực tiếp đặt tính cách của mình lên nhân vật “Đại Nha” trong sách, và còn đặt cho nàng ấy một cái tên đặc biệt quê mùa, thiết lập nàng ấy là người thân của mình, dùng nàng ấy để phụ trợ cho sự ưu tú của bản thân.
Đại Nha thấy Hạ Thanh Nịnh vẫn luôn im lặng không nói gì, có chút thẹn thùng nói: “Tên của em quê mùa lắm, không hay nghe đâu.”
Đúng là so với hai cô em gái, Trân Trân và Hiểu Hiểu, tên của nàng ấy thật sự không thể đặt lên bàn cân.
“Không có đâu.” Hạ Thanh Nịnh vội an ủi nàng ấy: “Tên chỉ là một danh xưng thôi mà, em không cần tự ti. Đi đường không cần cứ cúi đầu, thật ra em rất xinh đẹp, chỉ cần tự tin hơn một chút, em không hề kém bất kỳ ai đâu.”
Nghe xong lời Hạ Thanh Nịnh nói, trong mắt Đại Nha lộ ra vẻ kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên có người khen mình như vậy, sau sự kinh ngạc là trong lòng tràn đầy cảm động.
“Cảm ơn cô.” Đại Nha chân thành cảm ơn, đây là sự ấm áp mà nàng ấy chưa bao giờ cảm nhận được.
“Tôi nói đều là lời thật, em không cần phải nói lời cảm ơn.” Hạ Thanh Nịnh nghiêm túc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play