Khi kéo tay người phụ nữ kia, Hạ Thanh Nịnh trong lòng vẫn có chút thấp thỏm, sợ nàng ấy sẽ làm hỏng việc. Dù sao nàng ấy trông có vẻ rất dễ bị bắt nạt, rất nhút nhát, nhưng điều khiến Hạ Thanh Nịnh may mắn là, người phụ nữ không hề kéo chân sau mình, vô cùng phối hợp mà cùng nàng đâm sầm qua.
Hạ Thanh Nịnh và người phụ nữ kia đều cao trên 1 mét 65, tuy không mập, nhưng đứng trước Tôn Lệ cao khoảng 1 mét 5, thì rõ ràng là nghiền ép, trực tiếp đẩy nàng ta lùi lại vài bước.
Tôn Lệ lảo đảo đụng vào cửa, lưng bị khung cửa cứng ngắc đâm vào đau điếng. Mãi mới bám được vào khung cửa mà đứng thẳng dậy, giờ phút này nàng ta vừa tức vừa bực, cảm thấy Hạ Thanh Nịnh rõ ràng là cố ý bắt nạt mình, lớn tiếng chất vấn: “Cô làm gì?”
“Không làm gì hết?” Biểu cảm trên mặt Hạ Thanh Nịnh, giống hệt Tôn Lệ trong phòng bệnh, phúc hậu và vô hại nói: “Chúng tôi chỉ đi đường bình thường thôi.”
“Đi đường bình thường? Đi đường bình thường sẽ đụng phải tôi? Các cô chính là cố ý!” Tôn Lệ không phục mà nói, nàng ta lại không phải đồ ngốc, hai người phụ nữ này, vừa nãy rõ ràng chính là cố ý đâm mình!
Hạ Thanh Nịnh nhìn Tôn Lệ bỗng nhiên lộ ra một nụ cười thân thiện, sao chép y nguyên lời ngụy biện vừa rồi của nàng ta, rồi ném trả lại cho nàng ta: “Chúng tôi đường đường chính chính đi, nếu cô không đứng ở chỗ này, chúng tôi có thể đụng phải cô sao?”
“Cô!” Biết Hạ Thanh Nịnh đang dùng chính lời nói của mình để nhục nhã mình, Tôn Lệ tức giận đến cơ bắp đều căng cứng, nhưng cố tình nghẹn lời, không tìm thấy lời nào để phản kích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT