Từ sau khi rời khỏi nhà Chiêm Ngọc Sơn, tâm tình Lương Nguyên vừa mừng lại vừa bất đắc dĩ.
Mừng thì không cần nói, còn cái bất đắc dĩ ấy…
Hai người từ ruộng trở về, vừa đi tới cổng sân đã phát hiện hôm nay quanh tường viện sạch sẽ hơn hẳn, đến cả mấy tảng đá nhỏ cũng chẳng còn.
Lương Nguyên lấy chìa khóa mở khóa, chỉ thấy cái khóa sáng bóng như mới, không biết đã bị bao nhiêu người sờ mó qua.
“Nếu cứ thế này, tường viện của chúng ta sớm muộn cũng bị người ta moi thủng một lỗ.” Lời này, Lương Nguyên thật không hề nói đùa.
Bây giờ là đá dưới đất bị nhặt sạch, đá nhặt hết rồi thì rất có thể người ta sẽ moi cả tường nhà.
Trước tình cảnh ấy, Chiêm Ngọc Sơn nhất thời cũng chẳng nghĩ ra cách nào hay để giải quyết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT