Vừa ra khỏi cửa phòng, Hạ Thu Phương đã lập tức nhìn chằm chằm vào môi của Lương Nguyên.
Bà lúc này còn có thể không biết hai đứa nhỏ kia trong phòng vừa làm chuyện gì sao?
Nàng đưa tay vỗ một cái lên cánh tay của Chiêm Ngọc Sơn, oán trách nói:
“Không biết nặng nhẹ chút nào.”
Miệng thì trách móc là thế, nhưng ánh mắt Hạ Thu Phương lại giấu không nổi ý cười. Hai đứa nhỏ này tình cảm tốt đến mức như vậy, cái gì cũng không ngăn nổi.
Lương Nguyên mặt lập tức đỏ bừng, môi dưới bị cắn rách ra một chút, giờ vẫn còn âm ỉ đau.
Chiêm Ngọc Sơn cầm tay nải, cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT