Tuy trước đây không phải ngày nào cũng về nhà, nhưng bởi lần này bị hạn chế đi lại, Lương Nguyên ngược lại càng thêm nhung nhớ nơi ấy.
Hắn vẫn luôn mong chờ rằng nếu bọn họ có thể cùng nhau đến nhà cha nương thêm một lần nữa, vậy thì chướng ngại lớn nhất giữa hắn và Chiêm Ngọc Sơn cũng xem như đã được tháo gỡ.
Trong gian phòng dưới chân núi Bắc Sơn.
Thôn trưởng đặt bản đồ trải ra trên bàn, cúi người nhìn kỹ.
“Tiểu Nguyên, ngươi xem, ngọn núi này đã khai khẩn thành công hơn trăm mẫu đất rồi.” Thôn trưởng chỉ vào một sườn núi trên bản đồ, nói.
“Ừm. Bông thường được gieo vào khoảng tháng Tư, giờ tuy có hơi muộn một chút nhưng cũng không phải vấn đề lớn.” Lương Nguyên trầm ngâm một lát rồi nói tiếp, “Có thể chia một nhóm người ra vừa khai khẩn vừa gieo trồng cùng lúc.”
“Ta cũng đang định nói vậy.” Thôn trưởng vui vẻ cười, “Trước kia ngươi bảo cây bông ưa nắng, nên ta cố tình chọn chỗ có ánh mặt trời dồi dào nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play