“Chậc, chậc ” Ngư Hòa Quang xuất hiện trong sân, đi quanh hai người vài vòng rồi trêu chọc, “Thảm, thật sự là thảm. Người ta thường nói nam nhi quỳ dưới gối có vàng, các ngươi thế này là quỳ một cái cũng chẳng còn à?”
Hắn vừa nói vừa tiến sát lại gần Lương Nguyên, cười cợt vô cùng đê tiện.
Lương Nguyên không kiên nhẫn, đưa tay chặn mặt hắn lại rồi đẩy sang một bên: “Bớt phiền phức lại gần ta.”
“Tâm trạng bản thân không tốt thì đừng trút giận lên đầu ta, vậy không phải chuyện ngoan ngoãn đứa trẻ nên làm.” Bỗng nhiên Ngư Hòa Quang như nghĩ ra gì đó, mặt lộ vẻ như bị thiệt thòi nặng nề, “Cha nương Chiêm Ngọc Sơn không đồng ý, các ngươi còn gây động tĩnh lớn thế, quỳ gối trước mặt bọn họ. Tiểu Nguyên nhà ta là ta nuôi lớn đấy, nói sao ta cũng xem như trưởng bối của ngươi, nhìn xem ngươi đối xử với ta thế nào, cả ngày chẳng biết lớn nhỏ gì cả. Không được, không được, ta cũng không đồng ý cho hai ngươi ở bên nhau, các ngươi cũng phải tìm mọi cách cầu xin ta đồng ý mới được!”
Hắn khoanh tay trước ngực, cằm hất cao, quay đầu sang một bên, vẻ mặt cực kỳ không phục.
“Lại đây nào, ta dỗ ngươi.” Lương Nguyên giơ tay phải lên, ngón trỏ ngoắc ngoắc Ngư Hòa Quang, khóe miệng hơi cong, dịu giọng nói.
Nghe vậy, mắt Ngư Hòa Quang sáng lên, vọt ngay tới trước mặt Lương Nguyên: “Tới tới tới, mau nói xem ngươi định dỗ ta thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT