“Vũ Trân, ngươi xem cây trâm này đẹp biết bao, là ta cố ý mua để tặng cho ngươi.” Tiết Lương đưa tay ngăn Đinh Vũ Trân lại, đưa một cây trâm ngọc thô tới trước mặt nàng.
“Ngươi không cần gọi tên ta.” Đinh Vũ Trân nghiêng người tránh đi, lạnh nhạt đáp: “Ta không cần.”
Nói dứt lời, nàng đã định rời đi, thế nhưng Tiết Lương lại dang hai tay ra chắn trước mặt: “Vũ Trân, vì sao lại không cho ta gọi tên ngươi? Vũ Trân, đừng đi mà, chúng ta cùng nhau dạo chợ thêm một chút thôi.”
“Ngươi có bệnh phải không?!” Một cô nương chưa gả như nàng bị nam nhân lớn tiếng gọi khuê danh ngay giữa chốn đông người, nếu để chuyện này truyền ra, thanh danh nàng chẳng phải sẽ bị hủy sạch hay sao?
Nàng rẽ trái, Tiết Lương liền chắn bên trái; nàng rẽ phải, hắn lại chắn bên phải, khiến nàng tức đến mức gần bật khóc.
Sớm biết vậy, nàng nên đi cùng người nhà. Cũng không nên vì một chiếc khăn tay mà tự ý ra ngoài. Giờ thì hối hận cũng đã muộn!
Đại nương bán khăn ở bên cạnh nhìn tình hình càng lúc càng bất ổn, liền đứng dậy bước tới, đi đến cạnh Đinh Vũ Trân, lên tiếng: “Tiểu tử này, cô nương người ta đã không muốn nhận đồ của ngươi, ngươi cũng chớ nên cưỡng ép. Ngươi xem ngươi dọa người ta đến sắp khóc rồi kìa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play