“Tiểu Nguyên bây giờ thân thể đã quen với linh tuyền rồi, nếu tiếp tục uống thêm một thời gian nữa thì những vết mẩn trên mặt cũng sẽ lui hẳn.” Ngư Hòa Quang vừa dặn dò với Chiêm Ngọc Sơn, vừa đảo mắt nhìn quanh, “Ngươi có cảm thấy... hình như sắp có chuyện lớn gì đó xảy ra không?”
Chiêm Ngọc Sơn cụp mi mắt, thong thả quay tơ, tay vẫn không ngừng lại: “Không có.”
“Chắc là ta nghĩ nhiều thôi.” Ngư Hòa Quang lắc đầu, ánh mắt vừa khéo liếc thấy bóng người đang đi vào, liền nhướng cằm, “Kìa, Tiểu Nguyên về rồi.”
Nghe thế, Chiêm Ngọc Sơn lập tức đứng lên, bước nhanh ra đón.
Chờ Lương Nguyên bước qua ngưỡng cửa, hắn liền hỏi: “Sao về nhanh vậy? Mọi chuyện bàn ổn thỏa rồi à?”
Khóe môi Lương Nguyên nhếch lên một độ cong đầy ý cười: “Ừ, nói xong cả rồi. Có điều thôn trưởng nhà pha trà đặc quá, uống vào thấy khé cả cổ, Ngọc Sơn ca, huynh giúp ta rót chén nước được không?”
“Đợi ta một lát.” Chiêm Ngọc Sơn đi ra giếng rửa tay rồi xoay người vào nhà lấy nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT