Sau khi đã nghĩ thông suốt, Chiêm Ngọc Sơn như trút được gánh nặng, sắc khí u ám bao phủ quanh người cũng dần tản đi, chỉ còn lại ánh bình yên ẩn hiện nơi đáy mắt.
Hắn dắt Lương Nguyên đi trên con đường dẫn vào trong thôn, vừa đi vừa nói:
“Những ngày tới ngươi cứ ở lại nhà ta tĩnh dưỡng. Đợi thương thế ngươi khá hơn, ta sẽ chuộc lại thân phận cho ngươi. Khi ấy, khế bán thân cũng sẽ trả lại. Đến lúc đó, ngươi muốn đi đâu… thì đi.”
Lương Nguyên gật đầu, giọng nhẹ nhàng:
“Được. Cảm ơn ngươi.”
Trong lòng y lại thầm nghĩ: Người này đã cứu ta một mạng, ơn nặng như núi. Cả đời này, ta nguyện dùng trăm lần tận lực để đáp trả.
Đi một đoạn, Chiêm Ngọc Sơn khựng lại trước một cánh cổng nhỏ, giọng khẽ khàng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT