Trời đã đen kịt khi hai người họ đến nơi, khoảng cách từ nhà tới Trương gia quả thật không gần.
Cổng nhà Trương gia khép hờ, bên trong lờ mờ ánh nến lập lòe.
Lương Nguyên không nói hai lời, giơ chân đá văng cánh cổng, tiếng vang lớn đến mức khiến Trương mẫu trong phòng giật mình chạy ra.
“Đứa nào lớn gan đến vậy, dám phá cửa nhà ta?!”
Trương mẫu hầm hầm đi ra, vừa thấy rõ người đứng ngoài viện là Lương Nguyên cùng Chiêm Ngọc Sơn thì nhất thời có chút chột dạ, vội lùi lại nửa bước. Nhưng nhớ lại lúc rời đi đã mang theo tất cả những gì có thể mang, dọc đường cũng không bị ai phát hiện, nghĩ bụng cho dù bọn họ có nghi ngờ thì cũng chẳng có chứng cứ gì, liền cứng giọng lên: “Các ngươi muốn làm gì?!”
Lương Nguyên vỗ vỗ tay Chiêm Ngọc Sơn, ra hiệu để mình giải quyết chuyện này. Hắn từ tốn bước lên, ánh mắt lạnh lẽo mà nguy hiểm:
“Trương đại nương, thân thể người xem ra vẫn còn khỏe mạnh đấy chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play