“Hồng… hộc……” Lương Nguyên há miệng thở hổn hển, “Tới… tới giờ rồi sao?” Hai chân hắn như mọc rễ, mỗi bước đều vô cùng gian nan.
Chiêm Ngọc Sơn bước lên đỡ lấy hắn: “Cũng coi như được rồi.”
Ngay lập tức, Lương Nguyên vốn còn gắng gượng liền như quả bóng xì hơi, thân mình mềm nhũn đổ vào lòng Chiêm Ngọc Sơn: “Ta cảm thấy lượng huấn luyện kiểu này với ta vẫn quá miễn cưỡng.”
Chiêm Ngọc Sơn ôm lấy thân mình hắn, nhẹ giọng trấn an: “Nhưng ngươi xem, chẳng phải ngươi vẫn kiên trì đến tận cùng rồi sao?”
Lương Nguyên chu môi, kéo lấy vạt áo của y: “Nhưng mà ta thật sự mệt lắm a…”
Chiêm Ngọc Sơn cúi mắt nhìn người đang dựa sát vào mình làm nũng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng hắn, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt: “Tới đây, ta cõng ngươi về.”
Không chút do dự, hành động ấy khiến Lương Nguyên cảm thấy mềm lòng như mây trắng lững lờ giữa trời xanh. Hắn bước tới, đứng sau lưng Chiêm Ngọc Sơn rồi bật cười: “So với việc để ngươi cõng ta về, ta càng muốn cùng ngươi đi bên nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play