Phòng trong của Lương Nguyên lúc này trông chẳng khác nào vừa trải qua một trận đánh lớn, nước đọng đầy sàn, ngay cả đệm chăn mới trải trên giường cũng lấm tấm ướt.
“Ta… lúc tắm không cẩn thận làm đổ thau nước tắm, nước tràn hết ra ngoài.” Lương Nguyên nhỏ giọng giải thích.
Chiêm Ngọc Sơn không hỏi vì sao thau tắm lại nặng đến thế mà ngươi vẫn có thể lật đổ được, cũng không hỏi vì sao nước lại có thể văng xa đến tận giường mà làm ướt cả đệm chăn. Hắn chỉ nhíu mày, ôn hòa hỏi: “Ngươi có bị thương không?”
Lương Nguyên xua tay lia lịa: “Không sao, không sao cả.”
Chỉ là... hơi mệt một chút thôi. Hai ngày nay có rèn luyện thân thể, bằng không với sức của hắn trước kia, còn chẳng đẩy nổi cái thau ấy ngã.
Chiêm Ngọc Sơn gật đầu, không nói gì thêm, liền đem thau nước dọn ra khỏi phòng, sau đó lấy giẻ lau, cúi người bắt đầu lau sàn nhà.
Lương Nguyên đứng bên cạnh hắn, đi tới đi lui mấy bước rồi không nhịn được nói: “Ngọc Sơn ca, để ta làm đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play