Mấy ngày kế tiếp, Chiêm Ngọc Sơn bận rộn không ngơi tay lúc thì tìm người sửa sang lại phòng ở, lúc thì đi mua đủ loại dụng cụ cần thiết, quay cuồng cả ngày, chẳng được phút nghỉ ngơi.
Lương Nguyên tạm thời ở lại Chiêm gia để dưỡng thương, trong lòng có đôi chút nôn nóng. Nhìn bề ngoài tuy không thấy gì, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng bứt rứt. Hiện tại hắn không có chốn dung thân, trong tay cũng không một đồng xu, tín niệm kia rốt cuộc phải làm thế nào mới gom góp lại được?
Lương Nguyên chui vào không gian, nằm vật ra chiếc ghế sô pha cũ nát, cầm gương tự soi rồi thở dài thương xót cho chính mình.
Qua một hồi lâu, hắn bỗng nhiên bật dậy, chạy thẳng về phía linh tuyền trong không gian.
Hắn vẫn muốn đích thân nhìn một lần mới yên tâm.
Không gian tùy thân này cũng chẳng rộng rãi gì, lúc hắn còn nhỏ lần đầu bước vào, diện tích chỉ cỡ bằng nửa cái sân thể dục. Trong không gian ngoài một giếng linh tuyền đã khô cạn, chỉ còn một căn phòng nhỏ tồi tàn... À, còn có Ngư Hòa Quang không biết đã ở trong căn phòng tồi tàn này bao nhiêu năm. Ngoài ra thì chẳng có gì khác.
Khi Ngư Hòa Quang còn chưa từng thấy qua phòng ốc và đồ đạc thời hiện đại, y còn thấy căn phòng này cũng không đến nỗi nào. Nhưng từ lúc được thấy những căn hộ hiện đại tiện nghi, y liền bắt đầu chê bai căn phòng trong không gian chỗ nào cũng không vừa ý, suốt ngày quấn lấy Lương Nguyên đòi hắn mua nhà mới, rồi nghĩ cách đưa vào không gian cho bằng được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT