Thì Bạch Du ngáp một cái nhợt nhạt, vừa bò từ trong ổ chăn ra vừa dụi dụi gương mặt ngái ngủ.
Vừa nhìn thời gian —— đã là buổi chiều.
Một giấc này ngủ thật là đủ lâu.
Cậu lại ngáp thêm cái nữa, mang dép lẹp xẹp đi ra ngoài, mới vừa mở cửa thì suýt nữa va vào một lồng ngực rắn chắc như đập vào tường.
Bạch Du giật mình, ôm lấy sống mũi vẫn còn kiêu ngạo vểnh cao của mình, mơ mơ màng màng lui về sau hai bước:
“Các ngươi… sao lại đều ở đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play