“Bạch Du, ngươi không sao chứ? Thân thể đỡ hơn chưa?”
Đón lấy ánh mắt lo lắng của Sở Ương Ương, Thì Bạch Du có hơi đơ, “a” một tiếng, suýt nữa tưởng bản thân trốn về không gian hệ thống để kiểm tra đã bị truyền ra ngoài.
“Ta... chắc là đỡ rồi?”
“Thật vậy chăng?” Sở Ương Ương nhìn gương mặt nhỏ trắng bệch của cậu, trong lòng sinh ra một trận mềm mại, “Tạ Bùi Yến nói ngươi đột nhiên có việc gấp nên phải về nhà một chuyến, ai ngờ lại ngã bệnh nặng như thế, ta còn tưởng sẽ phải đích thân đi tìm ngươi.”
Thì Bạch Du ngơ ra hai giây, lập tức bừng tỉnh, phối hợp gật đầu lia lịa: “Đúng đúng, ta cũng không ngờ mình bệnh nặng dữ vậy! May mà tìm được y sư khám kịp thời, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi gần hết rồi, nên ta quay lại đây.”
Sở Ương Ương nhíu mày: “Đừng có gắng gượng. Ngươi xem sắc mặt mình trắng bệch thế kia. Ta có bài thuốc gia truyền, lát nữa sẽ sắc cho ngươi một chén, hiệu quả nhất định thần kỳ.”
Nghe đến thuốc, Thì Bạch Du lắp bắp. Từ chối một hai lần không nổi, cuối cùng đành cúi đầu tiếp nhận sự “trìu mến” này từ Sở tỷ tỷ.
Cậu còn tưởng thế là xong, ai ngờ kế tiếp người đến lại là Sở Lăng Tiêu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play