Lúc Bạch Du lấy lại tinh thần, cậu đã ngủ thiếp đi từ bao giờ không hay. Thậm chí chẳng nhớ mình ngất đi như thế nào. Cậu ngơ ngác xoa đầu, cảm giác như vừa có ai đó… nhẹ nhàng vuốt đầu cậu.
Cố nhớ cũng không nhớ ra, Bạch Du đành bất lực thở dài một hơi, quyết định tự cứu lấy tâm trí bằng cách:
Không nghĩ nữa! Nghĩ nhiều tổn thọ!
Sau khi cúi đầu chào viên cầu kim loại một cái, cậu tung tăng rời đi.
Chờ cậu đi rồi, quả cầu kim loại mới lập lòe hai ánh sáng nhỏ, như đang… âm thầm đáp lại lời chào kia.
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play