Thật ra, không chỉ Xích Tiêu, mà ngay cả Tạ Bùi Yến cũng đang dần có xu hướng “quá độ lo lắng”.
Bình thường nếu không có việc gì, hai người bọn họ đều bám sát bên người cậu. Còn nếu có chuyện phát sinh, thì ít nhất cũng sẽ để lại một người ở bên cạnh, như thể sợ cậu lại biến mất, lại bị thương.
“Ta biết, ngươi rất lợi hại.” Xích Tiêu dùng móng ngoéo một cái, Bạch Du cả người bị kéo tới, rớt trên tóc hắn. “Chỉ là... ta sợ.”
Giọng hắn nhỏ như muỗi, trán điểm ấn ký hoa sen nhàn nhạt cũng tối đi vài phần. Cúi mắt xuống, Xích Tiêu nhẹ giọng hỏi:
“Ngươi... sẽ chán ghét ta sao?”
Bạch Du dẫu có nói bao nhiêu lời trấn an, cũng không bằng chính hành động để chứng minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play