Trần Vân Châu suy nghĩ một chút, lần này nhậm chức ở Khánh Xuyên, e là ít cũng phải ba năm. Thời gian dài như vậy, chỉ dựa vào việc tu sửa đường sá chắc cũng đủ để tích công rồi.
Hiện giờ thiếu duy chỉ có tiền.
Tuy trong tay hắn còn không ít ngân lượng, nhưng chẳng thể ngồi ăn núi lở, vẫn phải nghĩ cách khác kiếm thêm.
Hắn trầm ngâm một hồi rồi nói:
“Văn đại nhân, ý của ngươi ta hiểu rồi. Chuyện này ta sẽ nghiêm túc suy tính, nhưng hiện tại việc cấp bách là cày bừa vụ xuân, những chuyện khác tạm thời gác lại, ngươi đừng nóng vội.”
“Vâng, vậy hạ quan chờ đại nhân chỉ thị.” Văn Ngọc Long chắp tay lui xuống.
Tuy hắn tạm thời buông bỏ, nhưng Trần Vân Châu quả thật có hơi e ngại người này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play