Nàng thì chẳng hề để tâm, Trần Vân Châu cũng không khuyên can gì thêm, chỉ gắp ít than hồng bỏ vào nồi lớn, rồi bảo Trịnh Thâm:
“Ăn cơm thôi.”
Vốn dĩ hắn định ăn tết cùng Trịnh Thâm và Khổng Tứ, ba người đơn giản ngồi cùng bàn, cũng chẳng cần câu nệ gì lễ nghĩa chủ tớ. Nhưng giờ có cả Ngu Thư Tuệ cùng nha hoàn thị vệ đi theo, không tiện lắm.
Vậy nên bữa cơm chia làm hai bàn — họ ba người một bàn, còn lại đám gia nhân ngồi bàn khác.
Lẩu sôi ùng ục, hương liệu cay nồng và cà chua nóng hổi cuồn cuộn bốc khói, mùi thơm lan khắp phòng. Trần Vân Châu bỏ những lát thịt dê mới cắt vào nồi làm mẫu, vừa làm vừa chỉ dẫn:
“Thịt dê, thịt cá mấy loại có mùi tanh thì thả vào nồi cay, cay nóng có thể át mùi. Khoai tây, giá đậu, đậu hũ, cải trắng mấy món chay thì tùy ý thả vào. Ai ăn được cay thì dùng vòng ngoài của nồi lẩu cay, ai không ăn được thì dùng nồi cà chua ở giữa.”
Trịnh Thâm và Ngu Thư Tuệ nghe xong gật đầu lia lịa, học theo hắn gắp một miếng thịt dê, chấm nước sốt rồi cho vào miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play