Trần Vân Châu chẳng buồn phản ứng lại nàng, mà nàng cũng không ngại, vừa mân mê móng tay vừa hớn hở ngắm nghiêng gương mặt tuấn tú của Trần Vân Châu, vui vẻ nói:
“Vân Châu, chàng đang lo phụ thân ta sẽ phản đối chuyện hôn sự của chúng ta sao? Chàng yên tâm, ta sẽ lập tức viết thư về kinh, để phụ thân ta đích thân khảo hạch và đánh giá chàng xuất sắc, sau đó điều chàng đến làm Tri phủ Khánh Xuyên. Như vậy thì chàng sẽ tin ta thật lòng với chàng chứ?”
Cứ như thể Bộ Lại là nhà nàng vậy, muốn nâng ai thì nâng, muốn đề bạt ai thì đề bạt!
Trần Vân Châu làm như không nghe thấy, vẫn cúi đầu đọc thư.
Đối phó với kiểu người thích tự quyết định thay người khác như nàng, cách tốt nhất là... phớt lờ.
Quả nhiên, thấy Trần Vân Châu không thèm đáp lại, Ngu Thư Tuệ có hơi cụt hứng. Dứt khoát kéo ghế ngồi đối diện bàn, hai tay chống cằm nhìn chằm chằm Trần Vân Châu.
Khoảng cách gần như vậy, bị một người mở trừng mắt nhìn chằm chằm, cho dù là Trần Vân Châu – người có tâm lý vững vàng đến mấy – cũng hơi thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play