Trần Vân Châu luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
“Đại nhân, thành Khánh Xuyên này thật sự phồn hoa quá đi, người đông như kiến, đường sá cũng sạch sẽ rộng rãi hơn huyện thành chúng ta nhiều. Nền đường đều lát đá xanh, nhìn thật vừa mắt. Đằng kia còn có tửu lâu kìa, cao thật nha, chắc cũng phải bốn tầng!” – Kha Cửu đi theo sau lưng Trần Vân Châu, vừa đi vừa tò mò ngó nghiêng, ánh mắt sáng rực như bà ngoại lần đầu bước vào đại quan viên.
Tuy hắn đã từng đến Khánh Xuyên, nhưng lần đó là đi phá án, căn bản không có thời gian để ngắm nghía.
Lần này thì khác, hai người đến đây du ngoạn, có thời gian thì nhất định phải đi dạo một vòng mới được.
Trần Vân Châu chắp tay sau lưng, nhàn nhã cười: “Quả thật không tệ chút nào.”
Thành Khánh Xuyên tương đương với một thành phố cấp tỉnh thời hiện đại. Dân cư, quy mô, kiến trúc đều vượt xa huyện Lư Dương. Hai trục đường chính bắc – nam trong thành đều có nhà hai đến ba tầng là chủ yếu, thậm chí có nơi lên tới bốn, năm tầng, hiếm khi thấy kiểu nhà ngói thấp bé. Khu dân cư hẻo lánh hơn thì tuy có cũ kỹ, nhưng vẫn là nhà gỗ hoặc nhà ngói đàng hoàng.
Các cửa hiệu trong thành, bất kể là loại hàng hóa hay cách bày trí, đều cao cấp hơn huyện nhỏ không chỉ một bậc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play