Ngu Thư Tuệ chậm rãi nói:
“Lúc ta chạy ra khỏi thành, suýt nữa bị dân chạy nạn giẫm đạp đến chết. Là Trần đại nhân sai người cứu ta, còn sắp xếp ta trong doanh trại, mời quân y chữa trị vết thương cho ta. Sau đó người Cao Xương tập kích bất ngờ, hắn sợ doanh trại thủ không nổi nên sai người hộ tống ta đến chỗ Sở tướng quân. Ngay cả một kẻ như ta – con gái của hôn quân – mà bọn họ còn đối xử như thế, thì với Sở tướng quân ắt sẽ càng hậu đãi hơn. Trần đại nhân là người lòng dạ rộng mở, tầm nhìn xa, biết dung người, có tài trị quốc an bang…”
Sở Thao nghe không nổi nữa, cắt lời nàng:
“Thần không biết Trần Vân Châu đã rót cho công chúa bát canh mê hồn gì, nhưng giờ cũng không còn sớm, mời công chúa hồi trướng, lão thần cũng muốn nghỉ ngơi rồi.”
Ngu Thư Tuệ bị hắn ngắt lời thô lỗ, chỉ đành cười khổ:
“Vậy không quấy rầy Sở tướng quân nữa.”
Sở Thao phẩy tay, ý bảo nàng nhanh rời đi, sắc mặt đầy vẻ bực bội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play